制吴茱萸怎么读 茱萸怎么读

弹歌 先秦 ·佚名 dàn gē xian qin yì míng
断竹,续竹;飞土,逐宍 。duàn zhú,xù zhú ; fēi tǔ,zhú ròu 。


诗经·木瓜·先秦
投我以木瓜,报之以琼琚 。匪报也,永以为好也!
投我以木桃,报之以琼瑶 。匪报也,永以为好也!
投我以木李,报之以琼玖 。匪报也,永以为好也!
tóu wǒ yǐ mù guā,bào zhī yǐ qióng jū;Fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!
tóu wǒ yǐ mù táo,bào zhī yǐ qióng yáo;fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!
tóu wǒ yǐ mù lǐ,bào zhī yǐ qióng jiǔ;fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!


长歌行·汉乐府
青青园中葵,朝露待日晞 。阳春布德泽,万物生光辉 。常恐秋节至,焜黄华叶衰 。百川东到海,何时复西归?少壮不努力,老大徒伤悲!
qīng qīng yuán zhōng kuí,zhāo lù dài rì xī。yáng chūn bù dé zé,wàn wù shēng guāng huī。cháng kǒng qiū jié zhì,kūn huáng huā yè shuāi 。bǎi chuān dōng dào hǎi,hé shí fù xī guī ? shǎo zhuàng bù nǔ lì,lǎo dà tú shāng bēi!

江南·汉乐府
江南可采莲,莲叶何田田 。鱼戏莲叶间 。鱼戏莲叶东,鱼戏莲叶西,鱼戏莲叶南,鱼戏莲叶北 。
jiāng nán kě cǎi lián,lián yè hé tián tián。yú xì lián yè jiān,yú xì lián yè dōng,yú xì lián yè xī,yú xì lián yè nán,yú xì lián yè běi。


七步诗 汉·曹植
煮豆持作羹,漉菽以为汁 。萁在釜下燃,豆在釜中泣 。本自同根生,相煎何太急?
【制吴茱萸怎么读 茱萸怎么读】zhǔ dòu rán dòu qí , lù chǐ yǐ wéi zhī. qí zài fǔ xià rán ,dòu zài fù zhōng qì .běn shì tóng gēn shēng ,xiāng jiān hé tài jí ?


敕勒歌 南北朝 ·乐府诗集
敕勒川,阴山下 。天似穹庐,笼盖四野,天苍苍,野茫茫,风吹草低见牛羊 。
chì lè chuān ,yīn shān xià .tiān sì qióng lú, lǒng gài sì yě,tiān cāng cāng ,yě máng máng ,fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng.


蝉 唐·虞世南
垂緌饮清露,流响出疏桐 。居高声自远,非是藉秋风 。
chuí ruí yǐn qīnɡ lù,liú xiǎnɡ chū shū tónɡ 。jū ɡāo shēnɡ zì yuǎn,fēi shì jiè qiū fēnɡ。
于易水送人·唐·骆宾王
此地别燕丹,壮士发冲冠 。昔时人已没,今日水犹寒 。
cǐ dì bié yān dān,zhuàng shì fà chōng guān 。xī shí rén yǐ mò,jīn rì shuǐ yóu hán 。






咏鹅 唐·骆宾王
鹅,鹅,鹅,曲项向天歌 。白毛浮绿水,红掌拨清波 。
é é é,qǔ xiàng xiàng tiān gē 。bái máo fú lǜ shuǐ,hóng zhǎng bō qīng bō。


山中 唐·王勃
长江悲已滞,万里念将归 。况属高风晚,山山黄叶飞 。
cháng jiāng bēi yǐ zhì,wàn lǐ niàn jiāng guī 。
kuàng shǔ gāo fēng wǎn,shān shān huáng yè fēi 。


风 唐·李峤
解落三秋叶,能开二月花 。过江千尺浪,入竹万竿斜 。
Jiě luò sān qiū yè,néng kāi èr yuè huā 。Guò jiāng qiān chǐ làng,rù zhú wàn gān xiá 。


回乡偶书·其一 唐
贺知章少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰 。儿童相见不相识,笑问客从何处来 。
Shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí,xiāng yīn wú gǎi bìn máo cuī 。
ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí,xiào wèn kè cóng hé chù lái 。


咏柳唐 唐·贺知章
碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦 。不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀 。
bì yù zhuāng chéng yí shù gāo , wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 。
bù zhī xì yè shuí cái chū,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo 。


登鹳雀楼 唐·王之涣
白日依山尽,黄河入海流 。欲穷千里目,更上一层楼 。
bái rì yī shān jìn,huánɡ hé rù hǎi liú 。Yù qiónɡ qiān lǐ mù,ɡènɡ shànɡ yì cénɡ lóu 。


凉州词 唐·王之涣
黄河远上白云间,一片孤城万仞山 。羌笛何须怨杨柳,春风不度玉门关 。
Huáng hé yuǎn shàng bái yún jiān,yīpiàn gū chéng wàn rèn shān.
Qiāng dí hé xū yuàn yáng liǔ,chūn fēng bù dù yù mén guān.


春晓 唐·孟浩
然春眠不觉晓,处处闻啼鸟 。夜来风雨声,花落知多少 。
chūn mián bù jué xiǎo,chù chù wén tí niǎo 。Yè lái fēng yǔ shēng,huā luò zhī duō shǎo 。


宿建德江 唐·孟浩然
移舟泊烟渚,日暮客愁新 。野旷天低树,江清月近人 。
yí zhōu bó yān zhǔ, rì mù kè chóu xīn. yě kuàng tiān dī shù,jiāng qīng yuè jìn rén 。

秒懂生活扩展阅读