制吴茱萸怎么读 茱萸怎么读( 二 )




画 唐·王维
远看山有色,近听水无声 。春去花还在,人来鸟不惊 。
Yuǎn kàn shān yǒu se,jìn tīnɡ shuǐ wú shēnɡ. Chūn qù huā hái zài, rén lái niǎo bù jīng 。


鹿柴 唐·王维
空山不见人,但闻人语响 。返景入深林,复照青苔上 。
kōng shān bú jiàn rén,dàn wén rén yǔ xiǎng。fǎn yǐng rù shēn lín,fù zhào qīng tái shàng 。


鸟鸣涧 唐 王维人闲桂花落,夜静春山空 。月出惊山鸟,时鸣春涧中 。
rén xián guì huā luò,yè jìng chūn shān kōng 。yuè chū jīng shān niǎo,shí míng chūn jiàn
zhōng.


九月九日忆山东兄弟 唐·王维
独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲 。遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人 。
dú zài yì xiāng wéi yì kè,měi féng jiā jié bèi sī qīn.
yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù, biàn chā zhū yú shǎo yī rén.


山居秋暝 唐·王维
空山新雨后,天气晚来秋 。明月松间照,清泉石上流 。竹喧归浣女,莲动下渔舟 。随意春芳歇,王孙自可留 。
kōng shān xīn yǔ hòu,tiān qì wǎn lái qiū 。míng yuè sōng jiān zhào,qīng quán shí shàng liú。zhú xuān guī huàn nǚ,lián dòng xià yú zhōu。suí yì chūn fāng xiē,wáng sūn zì kě liú。


送元二使安西 唐·王维
渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新 。劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人 。
Wèi chéng zhāo yǔ yì qīng chén,kè shè qīng qīng liǔ sè xīn 。Quàn jūn gèng jìn yībēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén.


古朗月行(节选) 唐·李白
小时不识月,呼作白玉盘 。又疑瑶台镜,飞在青云端 。仙人垂两足,桂树何团团 。白兔捣药成,问言与谁餐?
xiǎo shí bù shí yuè,hū zuò bái yù pán。yòu yí yáo tái jìng,fēi zài qīng yún .yún duān。xiān rén chuí liǎng zú,guì shù hé tuán tuán。bái tù dǎo yào chéng,wèn yán yǔ shuí cān ?


夜宿山寺 唐·李白
危楼高百尺,手可摘星辰 。不敢高声语,恐惊天上人 。
wēi lóu gāo bǎi chǐ,shǒu kě zhāi xīng chén.bù gǎn gāo shēng yǔ,kǒng jīng tiān shàng rén.


静夜思 唐·李白
床前明月光,疑是地上霜 。举头望明月,低头思故乡 。
chuáng qián míng yuè guāng,yí shì dì shàng shuāng. jǔ tóu wàng míng yuè,dì tóu sī gù xiāng.


独坐敬亭山 唐·李白
众鸟高飞尽,孤云独去闲 。相看两不厌,只有敬亭山 。
Zhòng niǎo gāo fēi jìn 。gū yún dù qù xián 。xiāng kàn liǎng bù yàn,zhǐ yǒu jìng tíng shān 。








峨眉山月歌 唐·李白
峨眉山月半轮秋,影入平羌江水流 。夜发清溪向三峡,思君不见下渝州 。
é méi shān yuè bàn lún qiū,yǐng rù píng qiāng jiāng shuǐ liú 。yè fā qīng xī xiàng sān xiá,sī jūn bù jiàn xià yú zhōu。


赠汪伦 唐·李白
李白乘舟将欲行,忽闻岸上踏歌声 。桃花潭水深千尺,不及汪伦送我情 。
lǐ bái chéng zhōu jiāng yù xíng,hū wén àn shàng tà gē shēng。
táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ,bù jí wāng lún sòng wǒ qíng。


望庐山瀑布 唐·李白
日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川 。飞流直下三千尺,疑是银河落九天 。
rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān ,yáo kàn pù bù guà qián chuān.
fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān.


望天门山 唐·李白
天门中断楚江开,碧水东流至此回 。两岸青山相对出,孤帆一片日边来 。
tiān mén zhōng duàn chǔ jiāng kāi,bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí.
liǎng àn qīng shān xiāng duì chū,gū fān yí piàn rì biān lái.


早发白帝城 唐·李白
朝辞白帝彩云间,千里江陵一日还 。两岸猿声啼不住,轻舟已过万重山 。
zhāo cí bái dì cǎi yún jiān ,qiān lǐ jiāng líng yī rì huán .
liǎng àn yuán shēng tí bù zhù ,qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān.


黄鹤楼送孟浩然之广陵 唐·李白
故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州 。孤帆远影碧空尽,唯见长江天际流 。
gù rén xī cí huáng hè lóu ,yān huā sān yuè xià yáng zhōu .
gū fān yuǎn yǐng bì kōng jìn ,wéi jiàn cháng jiāng tiān jì liú .


别董大二首·其一 唐·高适
千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷 。莫愁前路无知己,天下谁人不识君 。

秒懂生活扩展阅读